Tượng David, được Michelangelo hoàn thành năm 1504, là một
trong các tác phẩm nổi tiếng nhất thời kỳ Phục hưng.
Nhà nguyện Sistine
Năm 1505 Michelangelo được Giáo hoàng Julius II mới được bầu
mời quay trở lại Rome. Ông được đặt hàng xây dựng hầm mộ cho
Giáo hoàng. Dưới sự bảo trợ của Giáo hoàng, Michelangelo phải
liên tục dừng công việc ở hầm mộ để hoàn thành nhiều nhiệm vụ
khác. Bởi những sự ngắt quãng này, Michelangelo đã mất 40 năm
cho hầm mộ. Hầm mộ, với đặc điểm trung tâm là tượng Moses của
Michelangelo, không bao giờ được hoàn thành ở mức khiến ông
hài lòng. Nó nằm tại Nhà thờ thánh Pietro ở Vincoli tại Rome.
Cũng trong giai đoạn này, Michelangelo nhận yêu cầu vẽ trần
Nhà nguyện Sistine, mất gần bốn năm để hoàn thành (1508–1512).
Theo lời kể của Michelangelo, Bramante và Raphael đã thuyết
phục Giáo hoàng đặt hàng Michelangelo thực hiện một lĩnh vực
ông không m
ấy
quen thuộc. Điều này để Michelangelo sẽ gặp phải những so sánh
bất lợi với đối thủ là Raphael, người khi ấy đang ở đỉnh cao
sự nghiệp với tư cách nghệ sĩ sáng tác tranh tường. Tuy nhiên,
câu chuyện này bị nhiều nhà sử học hiện đại bác bỏ với những
bằng chứng ở thời điểm đó, và có thể chỉ đơn giản là một sự
phản ánh quan điểm riêng của nghệ sĩ.
Michelangelo ban đầu được đặt hàng vẽ 12 Thánh tông đồ trên
một nền cảnh bầu trời sao, nhưng hai bên có những hình ảnh
phối hợp khác biệt và phức tạp, thể hiện sự thành tạo thế gới,
Sự suy đồi của Con người và Lời hứa Cứu rỗi thông qua các nhà
tiên tri và Bảng phả hệ của Chúa Jesus. Tác phẩm là một phần
của một bối cảnh trang trí lớn hơn bên trong nhà nguyện thể
hiện đa phần học thuyết của Nhà thờ Cơ đốc giáo.
Cuối cùng bố cục có hơn 300 nhân vật và có chín tình tiết
trung tâm từ Sách Khải huyền, được chia thành ba nhóm: Sự sáng
tạo Thế giới của Chúa; Chúa tạo ra Loài người và việc họ mất
ân huệ của Chúa; và cuối cùng, tình trạng của nhân loại như
được thể hiện bởi Noah và gia đình ông. Trên các vòm tam giác
đỡ mái được vẽ mười hai người đàn ông và phụ nữ đã tiên đoán
sự xuất hiện của Chúa Jesus. Họ gồm bảy nhà tiên tri Israel và
năm Bà đồng, các phụ nữ tiên tri của Thế giới Cổ đại.
Trong số những bức hoạ nổi tiếng nhất trên trần có Chúa tạo ra
Adam, Adam và Eve trong Vườn địa đàng, Đại hồng thuỷ, nhà tiên
tri Isaiah và Bà đồng Cumaean. Quanh các cửa sổ được vẽ các tổ
tiên của Chúa Jesus.
Michelangelo đã vẽ trên trần Nhà
nguyện Sistine; tác phẩm mất gần bốn năm để hoàn thành
(1508–1512)
Dưới thời các Giáo hoàng Medici ở
Florence
Tác
phẩm Moses của Michelangelo (ở giữa) với Rachel và Leah ở hai
bên.
Năm 1513 Giáo hoàng Julius II qua đời và người kế tục ông Giáo
hoàng Leo X, một thành viên gia đình Medici, đặt hàng
Michelangelo xây dựng lại mặt tiền của La Mã pháp đình San
Lorenzo tại Florence và trang trí nó bằng những tác phẩm điêu
khắc. Michelangelo miễn cưỡng đồng ý. Ba năm ông dành cho việc
sáng tạo các bức hoạ và các mô hình cho mặt tiền, cũng như nỗ
lực mở một mỏ đá mable mới tạ
i
Pietrasanta phục vụ riêng cho dự án này, là những năm tháng
chán nản nhất trong
sự
nghiệp của ông, bởi công việc bất thần bị huỷ bỏ do sự thiếu
hụt tài chính của những người bảo trợ trước khi có bất kỳ tiến
triển nào diễn ra. La Mã pháp đình cho tới tận ngày nay vẫn
không có mặt tiền.
Rõ ràng không bực tức với sự việc này, nhà Medici sau đó quay
lại với Michelangelo với một đề xuất lớn khác, lần này là một
nhà nguyện trong nghĩa trang gia đình tại La Mã pháp đình San
Lorenzo. May mắn cho các thế hệ tiếp sau, dự án này, chiếm hầu
hết thời gian của người nghệ sĩ trong thập niên 1520 và 1530,
được thực hiện đầy đủ. Dù vẫn chưa hoàn thành, nó là ví dụ tốt
nhất về sự tích hợp tầm nhìn về điêu khắc và kiến trúc của
nghệ sĩ, bởi Michelangelo đã tạo ra cả những tác phẩm điêu
khắc chính và sơ đồ nội thất. Trớ trêu thay, những hầm mộ nổi
bật nhất là những hầm mộ của hai thành viên gia đình Medici
chết trẻ, một người con trai và một người cháu trai của
Lorenzo. Chính Il Magnifico được chôn trong một hầm mộ chưa
được hoàn thành và hoàn toàn không đáng chú ý ở một trong
những bức tường bên của nhà nguyện, không có được một đài kỷ
niệm nhỏ, như dự định ban đầu.

Sự phán xét cuối cùng củaMichelangelo. Saint
Bartholomew được thể hiện cầm con dao của sự tử vì đạo của
ông và lớp da đã bị lột. Mặt của lớp da được nhận ra là của
Michelangelo.
Sự phán xét cuối cùng của Michelangelo. Saint Bartholomew được
thể hiện cầm con dao của sự tử vì đạo của ông và lớp da đã bị
lột. Mặt của lớp da được nhận ra là của Michelangelo.
Năm 1527, các công dân Florentine, được khuyến khích bởi vụ
cướp bóc Rome, lật đổ gia đình Medici và tái lập nền cộng hoà.
Một cuộc phong toả thành phố diễn ra sau đó, và Michelangelo
phục vụ cho thành phố Florence yêu quý của mình bằng cách làm
việc tại các pháo đài của nó từ năm 1528 đến năm 1529. Thành
phố sụp đổ năm 1530 và nhà Medici được tái lập quyền lực. Hoàn
toàn không có thiện cảm với chế độ cai trị đàn áp của công
tước Medici, Michelangelo rời Florence giữa thập niên 1530,
chỉ để lại các phụ tá để hoàn thiện nhà nguyện Medici. Nhiều
năm sau thi hài ông được mang trở lại từ Rome để mai táng tại
Basilica di Santa Croce, thực hiện ước nguyện cuối cùng của
người nghệ sĩ được chôn cất tại thành phố Tuscany ông yêu quý.
Các tác phẩm cuối cùng ở Rome
Bích hoạ Sự phán xét cuối cùng trên tường án thờ Nhà nguyện
Sistine được Giáo hoàng Clement VII, người chết ngay sau khi
giao việc, đặt hàng. Paul III là nhân vật quan trọng trong
việc để cho Michelangelo bắt đầu và hoàn thành dự án.
Michelangelo làm việc tại dự án này từ năm 1534 tới tháng 10
năm 1541. Công việc rất nhiều và mở ra toàn bộ bức tường phía
sau án thờ của Nhà nguyện Sistine. Sự phán xét cuối cùng là sự
thể hiện lần xuất hiện thứ hai của Chúa Jesus và ngày tận thế;
nơi các linh hồn con người mọc lên và được trao các số phận
khác nhau, như được Chúa
phán xét, bao quanh là các Thánh.

Michelangelo thiết kế mái vòm Nhà
thờ thánh Peter, dù nó chưa được hoàn thành khi ông mất.
CÁC BẠN CÓ THỂ XEM PHIM THIỀN THẦN VÀ ÁC QUỶ RẤT HAY SẼ RỎ
HƠN VỀ mái vòm Nhà
thờ thánh Peter
Khi hoàn thành, những sự thể hiện những người khoả thân trong
nhà nguyện của Giáo hoàng bị coi là tục tĩu và báng bổ, và
Hồng y giáo chủ Carafa và Monsignor Sernini (đại sứ của
Mantua) đã kêu gọi kiểm duyệt và xoá bỏ bức tranh, nhưng Giáo
hoàng phản đối. Sau khi Michelangelo chết, mọi người quyết
định che đi các bộ phận sinh dục ("Pictura in Cappella Ap.ca
coopriantur"). Vì vậy Daniele da Volterra, một học trò của
Michelangelo, được trao trách nhiệm che chúng đi, phần thân
thể được giữ nguyên. Khi tác phẩm được phục chế năm 1993,
những nhà bảo tồn quyết định không loại bỏ tất cả các perizoma
của Daniele, để lại một số chúng như một tài liệu lịch sử, và
bởi một số công việc của Michelangelo trước đó đã bị loại bỏ
bởi các nghệ sĩ sửa sang lại cho “lịch sự” cho kiệt tác. Một
bản copy trung thành với bản gốc không bị kiểm duyệt, của
Marcello Venusti, có thể được thấy tại Bảo tàng Capodimonte ở
Naples.
Michelangelo thiết kế mái vòm Nhà thờ thánh Peter, dù nó chưa
được hoàn thành khi ông mất.
Sự kiểm duyệt luôn đi cùng Michelangelo, từng được miêu tả là
"inventor delle porcherie" ("nhà phát minh những sự tục tĩu",
trong tiếng Italia nguyên gốc chỉ "những thứ bẩn thỉu"). "Chiến
dịch lá sung" đáng hổ thẹn của Phản Cải cách, nhắm tới việc
che phủ mọi sự thể hiện các bộ phận sinh dục của con người
trong các tác phẩm hội hoạ và điêu khắc, bắt đầu với các tác
phẩm của Michelangelo. Hai ví dụ, bức tượng đá mable Cristo
della Minerva (nhà thờ Santa Maria sopra Minerva, Rome) được
che đi bằng cách cho thêm một tấp drap, như nó vẫn hiện diện
ngày nay, và tượng Jesus cởi truồng khi vẫn còn là một đứa trẻ
Madonna of Bruges ( Church of Our Lady tại Bruges, Bỉ) bị che
phủ đi trong nhiều thập kỷ. Tương tự, bản copy thạch cao của
tượng David tại Cast Courts (Bảo tàng Victoria và Albert) ở
London, có một lá sung trong một cái hộp phía sau lưng bức
tượng. Nó ở đó để được đặt lên các bộ phận sinh dục của tượng
để nó sẽ không làm phiền những nữ khách hoàng gia viếng thăm.
Năm 1546, Michelangelo được chỉ định làm kiến trúc sư Vương
cung thánh đường Thánh Peter tại Vatican, và thiết kế mái vòm
của nó. Khi công trình tiến triển có lo ngại rằng Michelangelo
sẽ qua đời trước khi mái vòm được hoàn thành. Tuy nhiên, khi
công trình bắt đầu tới phần thấp của mái vòm, vòng đỡ, thiết
kế đã hoàn thành.
Bức phác hoạ cuối cùng được tìm thấy
Ngày 7 tháng 12 năm 2007, bản phác hoạ bằng phấn đỏ của
Michelangelo cho mái vòm Nhà thờ thánh Peter, bức phác hoạ
cuối cùng của ông trước khi ông mất năm 1564, đã được phát
hiện trong thư khố của Vatican. Nó rất hiếm, bởi ông đã tiêu
huỷ các thiết kế của mình lúc cuối đời. Bức phác hoạ là một sơ
đồ một phần cho một trong những cột xuyên tâm của trống tang
vòm của Nhà thờ thánh Peter.
Sự nghiệp kiến trúc sư
Mộ của Michelangelo, tại Basilica di Santa Croce di Firenze,
Florence
Michelangelo đã làm việc ở nhiều dự án do những người khác
khởi đầu, đáng chú ý nhất là công việc của ông tại Nhà thờ
thánh Peter, Rome. Campidoglio, được thiết kế bởi Michelangelo
cũng trong giai đoạn này, được điều chỉnh cấu trúc và không
gian phù hợp với Capitoline Hill của Rome.

Mộ của Michelangelo, tại Basilica
di Santa Croce di Firenze, Florence
Hình
dáng của nó, kiểu giống hình chữ nhật lệch hơn là hình vuông,
được dự định để trung hoà với những hiệu ứng của phong cảnh.
Các dự án kiến trúc lớn của Florentine do Michelangelo tiến
hành là mặt tiền chưa được thi công cho La Mã pháp đình San
Lorenzo, Florence và Nhà nguyện Medici (Capella Medicea) và
Thư viện Laurentian, và các pháo đài của Florence. Các dự án
La Mã lớn là Nhà thờ thánh St. Peter, Palazzo Farnese, San
Giovanni dei Fiorentini, Nhà nguyện Sforza (Capella Sforza)
tại Basilica di Santa Maria Maggiore, Porta Pia và Santa Maria
degli Angeli.
Thư viện Laurentian
Khoảng năm 1530 Michelangelo thiết kế Thư viện Laurentian tại
Florence, một công trình phụ của nhà thờ San Lorenzo. Ông đã
tạo ra các phong cách mới như các trụ bổ tường thon nhỏ hơn ở
bên dưới, và một cầu thang gác với các hình dạng tam giác và
cong.